Phác thảo 1_17/2009
|
Anh đừng nói gì,
và cứ chẳng hiểu nhau như thế ...
cho đến khi
môi kề môi.
Anh bảo đừng sợ là sao,
khi em chỉ nhận
mà không cho được.
Muốn đưa tay
để người nắm lấy
Mà lòng cứ nhủ ...
rằng
không.
Yêu là trao hết
những gì mình có,
mà anh
đâu có đủ nhiều
để cho.
Ừ,
chẳng biết đến ai đâu
mà khóc,
Đành nhớ thôi
chứ chẳng yêu.
|
Lời họa của chị nguyetthuc Nguyệt Thu: | |
Nhớ và yêu đâu có cách bao nhiêu Cứ như làn gió thoảng qua chiều Thôi nắm lấy bàn tay người trao tặng Chắc đành vậy, nhớ, khác chi yêu? | |
Lời họa của anh chuthanhtung : | |
thôi đành vậy anh về em nhé nhớ thương chi cũng đã muộn rồi |
LÃO NÔNG TRI ĐIỀN
10 năm trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét