Mỗi chiếc kẹp tóc là một bức tranh. Chúng ẩn nhiều mã, nếu ngồi hàng giờ để ngắm, sẽ thấy được những điều lạ. Những thứ tưởng như bỏ, nhưng lại là đồ quý dưới tay anh. Anh cho chúng có hồn, đẹp như một món quà tặng . Chẳng phải xem chơi cho đỡ buồn, mà ta đang ở trong một căn phòng giản dị, nơi đó giữ lại những kỷ niệm một thời. Kẹp tóc nào của mẹ, kẹp tóc nào của anh. Những mảnh vụn đời, nhiều sắc màu, gắn nhau lại bằng cái nóng của chia sẻ, sáng bóng như một thứ của quý, dù có thể nó chỉ được bán sỉ ở một sạp nhỏ. Nó là vật ai vẫn dấu theo người, để nhiều năm sau nhìn lại và nhớ. Chắc gì cứ là mã não hay ngà voi, mới phải nhớ nhiều hơn. Nuôi tóc dài cho ai, để chỉ dành cho một người hiểu mình. Rồi một ngày em cũng xuống mái tóc thề, về với người cùng cái kẹp tóc mang theo. Nhưng có lúc nào giận chồng, thì cũng đừng thả nó trôi theo dòng nước nhé. Anh tâm sự: Mình cũng đến đây từ cát bụi Thì nghĩa gì đâu rác hở em? | |
Mấy bức hình của anh Lâm Chiêu Đồng gợi ý Nam làm một bố cục để kính tặng anh. Hôm nay xin phép anh Đồng có chữ ký dưới phác thảo ạ. Kính chúc anh luôn mạnh khỏe. |
LÃO NÔNG TRI ĐIỀN
10 năm trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét