25.6.10

Mừng anh vào BCH

Mừng anh vào BCH
Nam Hoài (Nguyễn Hoài Nam)
Thơ đến với mỗi người bằng nhiều cách, và thường là bằng những hình ảnh đẹp đẽ. Anh bắt đầu làm thơ cùng với lúc hiểu được thế nào là yêu. Mọi người chưa biết anh là ai, cho tới khi anh có một bài đăng báo.
Vẫn tưởng là với thơ thì sẽ có tất cả những điều ước, nhưng la cà mãi rồi mới biết chỗ này là chỗ khó khăn. Chốn ấy lại càng không phải là nơi dễ kiếm tiền.Về sau này, anh mới chịu tin là có những cái trời đã dành sẵn cho mỗi người, và thơ là điều may cho những ai cảm được nó.
Anh chỉ là một người thường, sống một đời thường, buồn vui có đủ. Phải làm nhiều việc không thích để sống, anh đã không biết tới thơ trong nhiều năm, nên rất ít dịp để làm sang cho nó.Thơ là một của quý để đem ra khoe, mỗi khi bạn bè có dịp ngồi lại với nhau. Thực ra, vào nghề nào mà chẳng thấy có cái khó của nó.Thơ là cái mà lúc đầu tưởng dễ,và khi đi sâu vào nó, không ai còn cho là ngon ăn nữa. Từ từ sẽ thấy khó nhai.
Điều mong đợi của anh lúc này cũng không có gì là quá đáng. Làm thơ cho mình, dù thời gian còn lại không nhiều, nhưng anh sẽ theo đuổi nó như một nghề. Đói khát sẽ không là gì cả.
Anh không chịu mình chỉ là đốm sáng, mà phải là một trong bầu trời nhiều sao. Nhưng vì tự biết mình, anh đành đi chậm để vượt qua những chỗ hiểm. Xe nhỏ, chở nhẹ, đường gần, anh chỉ nhận đèo một gánh nhỏ cái trách nhiệm lớn mà thi ca buộc vào mình.
Anh làm việc theo giờ, viết những gì đã biết và dễ đọc. Không cần phải có bia tươi rượu ngọt, bài cứ đăng đều, dưới vài bút danh khác nhau. Cũng buộc phải học thêm nhiều thứ, nhưng nhớ gì hết, nên chỉ nắm ý chính thôi. Luôn biết có lỗi thì sửa, nên thơ anh dần có nghề. Không phải giỏi mà hay, nhưng vì không làm như người khác, anh có một giọng riêng. Người ta phải dừng lại để đọc, và vì vậy mà phải nhớ.
Thơ sao giống anh thế, thật thật. Anh luôn biết chọn cái nào để nói cho đúng lúc. Nếu có nói thì chỉ nói những điều gì tốt đẹp. Không cứ phải có học làm thơ thì thơ mới hay, chẳng ai chỉ cho anh phải nên làm thế nào, nhưng vì nó chảy ra từ trong người, nên nó là nguyên chất. Dấn thân không có nghĩa phải làm giống người ta, nhưng cũng cần phải đam mê, lột xác... Thơ hơi giống của ai đó - là một cái chán. Thích là thích cái không ai có.
Đừng ngắt lời anh.
Xem liền hai trận world cup rồi, vợ giục anh phải đi ngủ. Đã chơi thì phải biết - trò nào cũng rất cần cái đầu.
Thật không may nếu có bà xã không thích cả thơ lẫn bóng đá.
Việc anh vào hay ra nơi quan trường, chẳng mấy quan trọng, vì không viết hồi ký cho người thì làm gì có tiền đi chợ. Cứ trông vào những cái của mình thì có mà đói.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Related Posts with Thumbnails