18.2.10

Phong thủy cho blog

Phong thủy cho blog
Nam Hoài (Nguyễn Hoài Nam)
Cái gọi là thơ, thường chậm đổi được thành gạo, nên chẳng có dư đồng nào cho vợ con. Cái khổ vì đã trót yêu thơ, chưa hẳn là cái khổ mãi, vì có thể dùng mẹo để chữa được.
Nên xem lại bàn viết, đã day mặt về hướng tốt chưa. Hướng này phải trùng với hướng bếp trong nhà, lấy cái tốt nhì là thiên y thôi, chớ lấy sanh khí, vì quá tốt sẽ lại chẳng hay. Phải chọn một trong hai: hoặc muốn tốt cả thì thơ in ra chỉ một lần rồi chấm hết; hoặc tốt vừa thôi, thì entry ra đều, muốn gom lại in lúc nào cũng được.
Chẳng cứ làm nhà mới phải coi tuổi, xem ngày, viết blog cũng nên chọn giờ đẹp, tiện nhất là vào lúc vợ đã ngủ rồi, nhưng cũng đừng quá đà, lại bị lầm là thư cho đứa nào. Nếu khuya có được khều, thì sẽ có ngay hứng về những gì còn dang dở, chưa xong. Gần sáng mà nghe chèo, cũng là để thốt lời ngán ngẩm, thương cho kiếp người... Tốt thôi, không có gì phải lo lắng, nỗi cảm sẽ nhiều bề; lấy hứng tại nhà, chẳng cần phải đi xa, hay phải mượn rượu bia mới có được. Lòng biết ơn ... vợ lúc đó sẽ đầy hơn.

Những điều không tốt đẹp phải gặp trong đời, ai cũng có cả. Nó chỉ ở lại với ta lâu hay mau mà thôi. Không ai chọn cách buồn để sống cả. Người ta chỉ muốn vui nhiều, vui lâu, không được hai cũng phải được một. Hãy làm thơ vui. Nên chọn những vuông vải nhiều màu, để trước mặt mỗi khi cần. Buồn buồn thì dùng sắc xám, vui vui thì sắc hồng, tất nhiên tím phải là màu hy vọng... Điều này không quan trọng, vì đôi khi, ta có thể không nhận ra các sắc màu, cũng là chuyện bình thường, thơ mà, có thật khi nào đâu.

Vẫn ngờ xuân chưa đến, vì lòng người còn đợi, đợi cái không thể, nên câu chuyện vẫn là của ngày hôm qua. Đời chưa có được ngày đẹp nhất, tưởng đã đến gần giấc mơ một lần rồi, nhưng thực là chưa có. Cũng chưa đến mức phải vui lắm hay buồn lắm, có chăng chỉ là câu chữ thôi. Nên cứ trăn trở mãi. Vẫn là đợi, là chờ, không thế thì lại chán, lại treo blog mất mấy ngày.

Thì hãy sửa lại bàn viết, lấy theo thước Lỗ Ban, ba chiều dài, rộng, cao đều phải lọt vào hào tốt. Nhớ hào đăng khoa, chủ về văn chương thi cử, nên chọn lấy. Dù viết không phải là để thi, cũng cứ nên lựa hào cập đệ.
Chưa xong, trên bàn còn phải để một quả cầu pha lê, nó chủ về sự sáng suốt, cũng là điều cần lắm. Nhắc để nhớ ngày mai vợ phải có tiền đi chợ. Quả cầu còn có cái hay là đuổi được ruồi, chúng nhìn vào thấy là bỏ đi ngay.

Nhà thơ không phải là người thường, chẳng những biết rành việc cao xa, họ còn cố nhìn sâu thêm, xem bên dưới những điều chưa thể hiểu, có cái gì khác. Nếu tin vào điều người xưa tin, ánh sáng sẽ rọi vào chỗ mờ tối. Rồi sẽ khác nhiều, nếu ta chịu cải cái chỗ ngồi, chỉ có điều, sau khi làm vậy, việc cát hung, nửa năm sau mới ứng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Related Posts with Thumbnails