22.3.10

Điều không ai nói

Điều không ai nói
Nam Hoài (Nguyễn Hoài Nam)

Cô đã không mong có ngày này, vì không tin là anh sẽ trở lại. Từ lâu, anh đã không gọi cho cô. Anh biết em đang buồn. Sao anh chắc vậy. Thôi nào, anh muốn gặp em.
Chỉ thế thôi, không phải vì nhớ, hoặc ít ra là cần. Anh biết cô chưa thể quên anh được, vì số máy của anh cô còn giữ. Anh là người vẫn có mặt trong cuộc sống của cô, nhưng chẳng để lại một dấu vết nào.
Thực ra điều tốt nhất mà cô có lại không phải là anh. Cô không biết phải gọi nó bằng gì, khi mà nó chỉ gần giống như là sự cần có nhau. Cuộc sống không cho ta nhiều lựa chọn, nếu đó là cách để quên thì cô cũng sẽ nhận lấy. Cô không đi tìm một câu trả lời khác.
Anh đã đến không phải để dành hết cho cô. Như là một quà tặng, đúng vào lúc mà cô buồn nhất. Cô cũng hiểu được một điều có thật, là anh còn một gia đình, dù thế nào thì nó vẫn đang là của anh. Cô không rõ chuyện nhà anh, vì chỉ có mình anh biết, nhưng cô cũng chưa bao giờ hỏi xem thế nào. Điều chung có của hai người chỉ là cùng cảnh, không ai nghĩ trước được là rồi sẽ có nhau. Nhưng có lẽ sẽ tốt hơn, nếu họ gặp nhau trong một khung cảnh khác, không phải ở tòa án. Khi ấy, họ sẽ có bề ngoài lành lặn hơn, chứ không phải là những kẻ vừa gặp nạn.
Anh trở lại khi cô còn chưa quên anh, dù cô đã tưởng sẽ không có thêm một lần gặp nào nữa. Trước đó, cô vẫn tự hứa với mình, một lần này thôi, đừng có lần sau. Thế nhưng nỗi cô đơn luôn đeo theo khiến cô không cần suy tính nữa. Đời cũng không có nhiều niềm vui để tạm vừa lòng với mình. Cô đã chán nhiều, nhưng sẽ chán hơn nếu cứ ôm mãi nỗi cô đơn mà không có ai chia sẻ. Cô cần quên nỗi buồn đang phải chịu, cho đến khi không còn thấy xấu hổ với mình.
Những lần gặp trở thành trò vui của người lớn, trong đó người ta có thể hết mình, nhưng là cho mình chứ không vì ai cả; rồi trở về vẫn với nỗi buồn đang có, để lại thấy cần nhau vào ngày mai, cũng ngắn ngủi y như thế. Đi tìm điều vừa mất nhưng chẳng có thêm cho mình điều đang cần.
Tình yêu không phải thứ chỉ để dành cho nhau một lát. Anh chẳng có nhiều cho cô, ngoài khoảng nghỉ ngắn giữa một ngày làm việc. Cô là người hiểu rõ điều này. Lý do có nhiều, nhưng vì quá bận mà không gặp được thì thật khó mà nghe cho được. Chẳng kể có thời gian hay không, nếu muốn, người ta đã không bặt tin một khoảng lâu như thế. Anh khuyên cô đợi anh, cho đến khi sóng gió ở nhà qua đi. Một đứa trẻ cũng hiểu được lời hứa như vậy sẽ lâu cỡ nào.
Chính khoảng thời gian xa nhau đã làm mọi cái nhạt đi, và cô có thể nói được với anh rằng thôi đã đủ. Đó là lúc đã tỉnh lại sau một cơn mê, ngay khi còn đang thức. Rồi cũng không còn kịp buồn cho điều mà ta vừa làm. Vì ngày hôm sau ta đã nghĩ khác. Cô nhận lời cầu hôn của Dân, bạn anh. Anh sống độc thân đã lâu, và nhờ Thắng, cũng bạn của anh mai mối. Dân biết mối tình của cô với anh, nhưng anh nói đó là vì cô cũng là người tự do. Anh sẽ không coi đó là chuyện lớn, vì cô có quyền phải có bạn.
- Thật có như vậy, mình đã từng tốt với nhau.
Anh biết câu trả lời sẽ có cho mình, và nhìn đi chỗ khác. Tốt hơn là em đừng nói, vì đó là điều anh không muốn nghe. Anh nhìn cô với một chút nghi ngờ, và cũng như mọi khi, không hiểu gì về cô cả. Còn cô vẫn nghĩ chuyện chỉ có mình biết, chẳng ai hay, thà không có vậy còn hơn.
Cô sẽ không nói như mọi khi: - Muộn rồi, với lại em mệt. Điều này không còn cần nữa.
Họ đã không làm gì với nửa tiếng còn lại. Cô đã chẳng nói gì với anh, có lẽ vì điều này chỉ cần với cô mà thôi. Có một thứ như là tình yêu thứ hai, sống cùng với họ, nhưng tuổi thọ cũng chẳng được bao lâu. Như thế, đã có tới hai lần nó phải chết. Chưa muộn cho một lời hẹn mới, nhưng thời gian xa nhau cũng vừa đủ để cô gật đầu với Dân.
Nhiều năm sau cô mới biết anh đã dứt lòng bỏ cô, vì mong cho Dân thôi những năm dài sống một mình. Anh không dự lễ cưới của cô sau đó, và nghe đâu vẫn cứ sống một mình cho tới giờ.

18.3.10

Hỏi

Hỏi
Em đã không giận thì thôi
Đừng hỏi những câu dễ thế.
Sao không đặt câu nào cho khó hơn
Để anh chịu thua luôn một thể.

Cũng phải nói thừa ra một chút
Để người ta chẳng biết đâu mà lần.
Nếu thật có một phút thoáng qua
Hãy cứ nhận đi, vì sẽ không có nữa.

Dù gì thì anh cũng đáng yêu
Không thế còn gặp nhau làm chi nữa.
Có gửi lời gì cho gió không
Hay giữ lại cho một lần gặp cuối.
Phố - Phác thảo 1-2010

15.3.10

The Cascades - Rythm of the rain

The Cascades Rymth of the rain
"Rhythm of the Rain" của Claude John Gummoe được ban nhạc The Cascade trình bày năm 1962.
Listen to the rhythm of the falling rain
Telling me just what a fool I've been
I wish that it would go and let me cry in vain
And let me be alone again
Now the only girl I've ever loved has gone away
Looking for a brand new start
Little does she know that when she left that day
Along with her she took my heart
Rain please tell me now does that seem fair
For her to steal my heart away when she don't care
I can't love another when my heart's somewhere far away
Listen to the rhythm of the falling rain
Telling me just what a fool I've been
I wish that it would go and let me cry in vain
And let me be alone again
Oh the only girl I've ever loved has gone away
Looking for a brand new start
Little does she know that when she left that day
Along with her she took my heart
Rain won't you tell her that I love her so
Please ask the sun to set her heart aglow
And rain in her heart and let the love we knew start to grow
Listen to the rhythm of the falling rain
Telling me just what a fool I've been
Oh I wish that it would go and let me cry in vain
And let me be alone again
When the rain comes
They run and hide their heads
They might as well be dead
When the rain comes
Lời dịch: http://nhacvietplus.vietnamnet.vn/

Tôi lắng nghe giai điệu của mưa
Tiếng mưa như nói với tôi rằng tôi chỉ là một kẻ khờ khạo
Mưa ơi xin ngừng rơi để tôi khóc trong đau khổ
Tôi muốn được cô đơn một mình
Người con gái duy nhất mà tôi yêu đã rời xa tôi
Em tìm kiếm một sự khởi đầu mới mẻ
Người yêu bé bỏng,em có biết rằng
Ngày em đi em đã mang theo cả tình yêu của tôi

Mưa ơi hãy nói cho tôi biết điều này có công bằng không
Em đánh cắp trái tim tôi khi em chẳng còn yêu tôi nữa
Liệu tôi có thể yêu thương ai khác khi trái tim đã mất rồi?

Tôi lắng nghe giai điệu của mưa
Tiếng mưa như nói với tôi rằng tôi chỉ là một kẻ khờ khạo
Mưa ơi xin ngừng rơi để tôi khóc trong đau khổ
Tôi muốn được cô đơn một mình

Người con gái duy nhất mà tôi yêu đã rời xa tôi
Em tìm kiếm một sự khởi đầu mới mẻ
Người yêu bé bỏng ,em có biết rằng
Ngày em đi em đã mang theo cả tình yêu của tôi

Mưa nói giùm tôi với em rằng tôi yêu em lắm
Xin nói mặt trời thắp lửa trái tim em
Hãy để mưa rơi trong lòng em
Và để tình yêu đôi ta ngày trước lại thêm một lần nảy nở

Tôi lắng nghe giai điệu của mưa
Tiếng mưa như nói với tôi rằng tôi chỉ là một kẻ khờ khạo
Mưa ơi xin ngừng rơi để tôi khóc trong đau khổ
Tôi muốn được cô đơn một mình

House Of The Rising Sun

House Of The Rising Sun
 “House of the Rising Sun” do “The Animals” trình bày năm 1964, được tạp chí Rolling Stone xếp hạng thứ 122 trong danh sách 500 bài hát hay nhất mọi thời đại. Tôi vẫn thích lời dịch đẹp của Lý Lan.
The Animals House Of The Rising Sun
There is a house in New Orleans they call the Rising Sun
And it’s been the ruin of many a poor boy and God, I know I’m one.
My mother was a tailor, sewed my new blue jeans,
My father was a gambling man down in New Orleans.
Now the only thing a gambler needs is a suitcase and a trunk
And the only time he’s satisfied is when he’s on a drunk.
Oh mothers tell your children not to do what I have done,
Spend your life in sin and misery in the House of the Rising Sun.
Well, I’ve got one foot on the platform, the other foot on the train
And I’m going back to New Orleans to wear that ball and chain.
Well, there is a house in New Orleans they call the Rising Sun
And it’s been the ruin of many a poor boy and God, I know I’m one.
Có một ngôi nhà ở vùng New Orleans
Mà người ta gọi là Rising Sun(*)
Đó từng là chốn điêu tàn của những người khốn khó
Và Chúa ơi, ta cũng là một kẻ trong số đó!

Mẹ của ta là một người thợ may
Người may cho ta chiếc quần jean xanh mới,
Còn cha ta là một kẻ đam mê cờ bạc
Cuộc đời ông chôn vùi ở xứ New Orleans.

Giờ chỉ còn duy nhất một thứ
mà con bạc cảm thấy khát khao
Là một chiếc rương chất đầy bên trong,
Và khoảnh khắc duy nhất gã cảm thấy thỏa mãn
Là lúc gã đắm chìm trong men rượu nồng.

Ôi mẹ hỡi hãy bảo với các con của mẹ
Đừng dẫm lên vết xe đổ con đã đi qua,
Hãy sống cuộc đời trong tội lỗi và khốn khổ
Trong ngôi nhà có tên Rising Sun.

Ôi, giờ một chân ta đặt lên thềm sân ga,
Còn chân kia bước lên tàu hỏa
Con đang trở về lại New Orleans đó
Để mang vào mình xiềng xích cùm chân.

Có một ngôi nhà ở vùng New Orleans
Mà người ta gọi là Rising Sun
Đó từng là chốn điêu tàn của những người khốn khó
Và Chúa ơi, ta cũng là một kẻ trong số đó!
Dolly Parton
The Doors
Xem clip đẹp hơn tại: http://www.youtube.com/watch?v=C86oH5RwyJg

Have You Ever Seen The Rain

Have You Ever Seen The Rain
"Have You Ever Seen the Rain?" của John Fogerty,  được ban nhạc Mỹ Creedence Clearwater Revival trình bày vào năm 1970. Có rất nhiều ca sỹ và ban nhạc chơi lại bài này: Boney M 1977, Smokie, Rod Stewart, John Fogerty...
Creedence Clearwater Revival 1970
Someone told me long ago
There's a calm before the storm,
I know! It's been comin' for sometime.
When it's over so they say
It'll rain on a sunny day,
I know! Shining down like water!

I wanna know: have you ever seen the rain?
I wanna know: have you ever seen the rain
Comin' down on a sunny day
Yesterday and days before
Sun is cold and rain is hot,
I know! Been that way for all my time.

'Till forever on it goes
Through the circle fast and slow,
I know - and It can't stop I wonder!
I wanna know, have you ever seen the rain?
I wanna know, have you ever seen the rain
Comin' down on a sunny day?

YEAHHHHH!
Someone told me long ago
There's a calm before the storm,
I know! It's been comin' for sometime.
When it's over so they say
It'll rain on a sunny day,
I know! Shining down like water!

I wanna know, have you ever seen the rain?
I wanna know, have you ever seen the rain
Comin' down on a sunny day?
Tạm dịch: namkts57
Đã lâu rồi ai đó nói với em
trước bão tố là khoảng trời bình lặng,
Em vẫn biết bão sẽ đôi lần đến .
và nhắc ta khi nó đã đi qua
Trời sẽ mưa vào một ngày nắng đẹp,
Nắng sẽ đổ như mưa vừa xuống!

Em muốn biết: đã bao giờ anh thấy trời mưa?
Em muốn biết: đã bao giờ anh thấy
Mưa trút xuống vào một ngày đầy nắng?
cho  hôm qua và cả những ngày xa
Trời thì lạnh và mưa thì nóng,
Em biết rồi đây, đời mình cũng sẽ không khác gì.

Cho đến mãi về sau
vòng đời kia hết nhanh lại chậm,
tự hỏi không biết khi nào thì ngừng lại
Em muốn biết: đã bao giờ anh thấy trời mưa?
Em muốn biết: đã bao giờ anh thấy
Mưa trút xuống vào một ngày đầy nắng?

Yeahhhhh!
Đã lâu rồi ai đó nói với em
trước bão tố là khoảng trời bình lặng,
Em vẫn biết bão sẽ đôi lần đến .
và nhắc ta khi nó đã đi qua
Trời sẽ mưa vào một ngày nắng đẹp,
Nắng sẽ đổ như mưa vừa xuống!

Em muốn biết: đã bao giờ anh thấy trời mưa?
Em muốn biết: đã bao giờ anh thấy
Mưa trút xuống vào một ngày đầy nắng?
Smokie 1996 Rod Stewart
Boney M 1977 John Fogerty 2005

13.3.10

Roxette - It Must Have Been Love


It Must Have Been Love Roxette
It Must Have Been Love của Per Gessle, được ca sỹ Thụy Điển Roxette thu âm năm 1987, nó cũng được dùng cho phim Pretty Woman với Richard Gere và Julia Roberts.

Chắc rằng ta đã yêu nhau. Tạm dịch: namkts57


Lay a whisper on my pillow
Leave the winter on the ground
I wake up lonely, in this air of silence
In the bedroom and all around

Touch me now, I close my eyes
And dream away...

It must have been love, but it's over now
It must have been good, but I lost it somehow
It must have been love, but it's over now
From the moment we touched, 'til the time had run out

Make-believing we're together
That I'm sheltered by your heart
But in and outside I turn to water
Like a teardrop in your palm
And it's a hard winter's day
I dream away...


It must have been love, but it's over now
It was all that I wanted, now I'm living without
It must have been love, but it's over now
It's where the water flows
It's where the wind blows

It must have been love, but it's over now
It must have been good, but I lost it somehow
It must have been love, but it's over now
From the moment we touched, 'til the time had run out

It must have been love, but it's over now
It was all that I wanted, now I'm living without
It must have been love, but it's over now
It's where the water flows
It's where the wind blows.


Lời anh như còn thầm thì bên gối
Một mùa đông thật đã qua rồi.
Em thức dậy trong cô đơn và tĩnh lặng
cả nơi em ngủ lẫn mọi điều quanh em.


Nhắm mắt mà tưởng anh vừa chạm vào em
Như một cơn mơ chưa rời ...

Chắc rằng ta đã yêu nhau, mà nay đâu còn nữa
Chắc rằng vẫn còn yêu, cách nào thì cũng xong rồi.
Chắc rằng ta đã yêu nhau, nay đâu còn nữa
Từ lúc biết nhau cho đến khi chẳng còn gì.

Hãy cứ tin ta vẫn còn bên nhau
Rằng em vẫn được tim anh che chở.
Ôi lòng em như tan chảy
như những giọt nước mắt rơi trên tay anh
một ngày đông giá lạnh
vẫn cứ mơ một giấc xa xôi...

Chắc rằng ta đã yêu nhau, mà nay đâu còn nữa
Nay vẫn sống mà chẳng còn cần đến điều ước
Chắc rằng ta đã yêu nhau, mà nay đâu còn nữa
nơi đó nước vẫn trôi
và gió vẫn thổi

Chắc rằng ta đã yêu nhau, mà nay đâu còn nữa
Chắc rằng vẫn còn yêu, cách nào thì cũng xong rồi.
Chắc rằng ta đã yêu nhau, nay đâu còn nữa
Từ lúc biết nhau cho đến khi chẳng còn gì.


Chắc rằng ta đã yêu nhau, mà nay đâu còn nữa
Nay vẫn sống mà chẳng còn cần đến điều ước
Chắc rằng ta đã yêu nhau, mà nay đâu còn nữa
nơi đó nước vẫn trôi
và gió vẫn thổi

Xem Roxette hát tại http://www.youtube.com/watch?v=S0DNQMzpG_s&feature=related

Blondie - Heart Of Glass

Blondie
Heart Of Glass

"Heart of Glass" (1979) do Blondie trình bày cùng ban nhạc Mỹ New Wave, được tạp chí Rolling Stone xếp hạng thứ 255 trong danh sách 500 bài hát hay nhất mọi thời đại.

Heart of Glass
Once I had a love and it was a gas
Soon turned out had a heart of glass
Seemed like the real thing, only to find much o' mistrust
Love's gone behind

Once I had a love and it was divine
Soon found out I was losing my mind
It seemed like the real thing but I was so blind
Much o' mistrust
Love's gone behind

In between what I find is pleasing and I'm feeling fine
Love is so confusing, there's no peace of mind
If I fear I'm losing you
It's just no good, you teasing like you do

Once I had a love and it was a gas
Soon turned out had a heart of glass
Seemed like the real thing, only to find much o' mistrust
Love's gone behind

Lost inside
Adorable illusion and I cannot hide
I'm the one you're using please don't push me aside
We coulda made it cruising yeah
La, La, La, La, La, La, La, La, La, La La
La, La, La, La, La, La, La, La, La, La La
Yeah, riding high on love's true bluish light
Ooh, oh
Ooh, oh
Ooh, oh
Ooh, oh
Once I had a love and it was a gas
Soon turned out to be a pain in the ass
Seemed like the real thing only to find much o' mistrust
Love's gone behind
Ooh, oh
Ooh, oh
Ooh, oh
Ooh, oh
Tạm dịch: namkts57
Trái tim dễ vỡ
Một khi tình trở nên trống rỗng
trái tim sẽ sớm hóa thành băng.
Chẳng thể tin điều tưởng chừng có thật.
Thôi đành bỏ lại tình ta.

Một khi tình trở nên thánh thiện
Sớm muộn ta cũng đánh mất mình.
Tưởng chừng như là điều có thật, thế nhưng lại quá mù mờ
Với bao nhiêu nghi ngờ,
Thôi đành bỏ tình lại đằng sau.

Điều tốt lành làm ta dễ chịu biết bao
Vì lầm lẫn, mà lòng chẳng còn an lành nữa.
Em sợ rồi sẽ phải mất anh
Anh cũng đâu mong điều không may đó.
Một khi tình trở nên trống rỗng
trái tim sẽ sớm thành băng.
Chẳng thể tin điều tưởng chừng có thật.
Thôi đành bỏ lại tình ta.

Cố quên đi điều đang có
ảo ảnh đáng yêu cũng chẳng thể giấu đi
xin đừng rời xa em, như vật quý anh đang nắm giữ
Ta sẽ cùng bay cao yeah
La, La, La, La, La, La, La, La, La, La La
La, La, La, La, La, La, La, La, La, La La
Yeah, tình ta bay cao trên những vầng sáng xanh
Ooh, oh
Ooh, oh
Ooh, oh
Ooh, oh
Một khi tình trở nên trống rỗng
trái tim sẽ sớm thành băng.
Chẳng thể tin điều tưởng chừng có thật.
Thôi tình đành bỏ lại đằng sau.

Ooh, oh
Ooh, oh
Ooh, oh
Ooh, oh
Xem clip đẹp hơn tại: http://www.youtube.com/watch?v=IXlaOsNBDkk

10.3.10

Cây bồ đề

Cây bồ đề

Nam Hoài (Nguyễn Hoài Nam)

Cô đứng bên cửa sổ và lắng nghe. Một chút gió nhẹ thoảng qua làm những giọt mưa rơi xuống. Từ những chiếc lá rộng, âm thanh ít ỏi đó làm cô chú ý.

Nếu không có những chiếc lá nghiêng đi, đúng là chẳng thể biết trời đang mưa. Vào lúc khác, cô đã ngồi xuống để viết ngay một ý nhạc, nhưng lúc này thì chưa thể làm gì.

Cô đợi mà như không đợi, dù biết anh sẽ đến bây giờ. Muốn hay không thì cũng không nên nhắc lại chuyện cũ. Từ ngày xa nhau, mỗi người có thêm những nỗi khổ riêng, có gặp cũng sẽ không nói được gì nhiều. Cả hai đều mệt mỏi, nhưng chính những điều không thể chia sẻ vừa gặp lại như kéo họ gần nhau hơn. Cô hiểu là những lúc buồn nhất, anh thường tìm đến thăm mẹ con cô. Và thêm một lần nữa, tim cô thắt lại vì không làm được gì để giúp anh.

Cây bồ đề như là vật chứng mà vợ chồng đã có chung với nhau. Nó nằm trong chậu cảnh bên ngoài, ngăn cách với căn phòng qua một tấm kính. Cửa sổ nhìn xuống đường, chỉ cần mở ra là đủ thứ âm thanh bên ngoài sẽ lọt vào. Cô đã quen với việc không mở cửa, cái cây vì thế như bị bỏ mặc đó. Bao lâu rồi, cô đã quên không nhớ tới sự có mặt của nó. Nó chẳng đòi ai phải nhìn đến, và cứ vậy lớn lên.

Có những điều ta muốn xóa đi hết, dù biết là đã cố làm cái việc không thể. Chỉ giữ lại những gì thuộc về mình, mà quên hẳn đi là một kỷ niệm vẫn còn đó.

Cái cây cũng bằng với tuổi cậu con lớn của họ. Anh mang một cây nhỏ về trồng, khi bắt gặp nó trên đường. Nếu em không thích thì cũng giữ lại cho anh, đừng bỏ uổng. Em biết không, nếu được trồng ở một nơi rộng, nó sẽ to lắm. Nhưng ở một góc tường, nó cũng vẫn sống được....

Họ tưởng số mệnh đã dành tặng một nửa kia cho mình. Bạn với nhau từ nhỏ, khi cô học xong trường nhạc ở Nga về, họ lấy nhau. Anh là kỹ sư, nhiều tài nhiều tật, nhưng chơi đàn hay và hiểu cô nhiều hơn cả.

Đó là chuyện ngày xưa, nay hai đứa con đã lớn cả. Đứa đầu theo nghiệp cha, và thật may, đứa sau cũng học đàn như mẹ.

....

Anh hỏi cô như với người lạ, cũng không đợi sẽ nhận được câu trả lời:

- Anh ấy đối với em thế nào?

Cô cũng tìm được câu trả lời, có phần nào chua chát:

- Có thể là tình yêu như đã có với anh, nhưng tụi em chẳng đòi hỏi gì ở nhau cả.

Cô nghĩ đến những lần gặp. Ở đó không cần cho một tình yêu, nhưng người ta biết sống cho mình. Lấp đi sự trống trải, không thế chắc người ta đã chết. Rồi sẽ như hôm qua, chưa hề xảy ra chuyện gì cả. Nếu chỉ cần người để được nói thật, sẽ chẳng có ai đủ cho nỗi cô đơn. Chẳng cần phải đi tìm, vì có đâu điều muốn. Tình yêu đã từng cần cho ta tới nỗi sống không thể thiếu nó. Ta đã dành hết những ước vọng của một đời cho cuộc sống gia đình. Cái gì cũng là của chung, cho đến khi phải mang nó ra xẻ đôi hết cả.

Chuyện làm lại không dễ như bị lỡ tàu thì chờ đi chuyến sau. Tới nay cô vẫn một mình một bóng. Anh quay lại phía cô, nhưng không dám nhìn thẳng:

- Thật không may. Anh đã không làm gì để giữ được em. Anh đến gần bên cô, vuốt nhẹ lên mái tóc nay đã có sợi bạc. Một thoáng ngần ngại, không gỡ tay anh ra, nhưng cô quay mặt đi. Nén một tiếng thở dài, cô muốn nói với anh một lời an ủi, nhưng đã không thể.

- Anh không cần phải làm thế đâu.

Anh buồn rầu nói:

- Đời anh chỉ có em và các con.

Nhìn dáng người đã ốm đi nhiều của anh, cô tưởng ra hình ảnh người chồng còn lành lặn, đủ tay chân nhưng xiêu vẹo, sống nốt phần đời còn lại với bài bạc. Chừng nào chỉ còn là một chiếc lá khô, có lẽ lúc đó anh mới hết khổ.

- Anh không có gì cả. Đó là phần nợ cứ còn phải trả. Đời anh thật đáng bỏ đi.

Thì anh vẫn luôn sai như thế. Của nhà bán hết, tưởng để anh lo chuyện làm ăn, nào ngờ bị đốt cả vào đỏ đen. Nếu không ngừng lại bằng việc phải ly dị, thì vợ con anh sẽ còn khổ nữa. Họ đã thỏa thuận được là không chia cắt hai đứa bé, và chúng sẽ về ở cùng mẹ. Anh vẫn đến thăm chúng mỗi khi có dịp. Họ đóng kịch với nhau, cho đến khi bọn trẻ lớn lên và hiểu được điều bố mẹ vẫn giấu chúng. Trước tòa, anh hứa sẽ không đòi phần chia tài sản, nếu sau này căn hộ của họ được hóa giá. Cô đã gạt nước mắt mà không nói thêm được lời nào, vì anh đã lấy đi gần hết những gì họ cùng gầy dựng rồi, còn đâu của nữa mà đòi hỏi.

Chuyện anh có bồ là việc xảy ra sau đó. Nó chưa là điều buộc cô phải đi đến chỗ bỏ nhau. Ly hôn là việc nên làm chứ chưa phải bắt buộc. Cô không ghen chuyện anh có nhân tình, thế nhưng không thể chịu đựng thêm máu cờ bạc của anh. Lần lữa mãi rồi cũng đến ngày phải nộp án phí.

... - Anh về đi. Em còn chút việc nữa anh.

Ánh mắt anh nhìn cô như cầu xin: Anh muốn ở lại một đêm, được không em. Nơi này đã từng là nhà của họ. Nếu cô cho phép thì anh sẽ nằm ở phòng khách. Trước khi anh tới, cô đã gắng để trông tự nhiên, và vờ rằng mình vẫn sống ổn, kỳ thực cô luôn nghĩ đến anh, không biết lúc này anh sống thế nào, đã đành chuyện thắng thua cá độ thì mặc anh. Máu cờ bạc ăn lặm vào người, còn hơn mọi thứ bệnh, không thể chữa được. Cô thương anh như với một người anh hư hỏng, sinh ra đã phải chịu vậy, biết sai mà cứ làm. Anh là đứa trẻ không lớn lên, bệnh mà không chữa. Cái bệnh không chết ngay mới khổ. Cô đã không còn tin vào những lời hứa chắc của anh, về những ăn năn sửa chữa mà anh đã nói không biết bao nhiêu lần. Cô biết ngày mai, anh sẽ phải nghe lời mẹ, một đám cưới chính thức để nhận cô ấy về. Anh không biết là cô vừa gửi mẹ giữ giùm cho anh một nửa số tiền mà cô vừa bán được căn hộ.

Cô nhắc lại: anh về nha.

Thực ra, anh chỉ muốn có lại lần nữa cảm giác một ngày sống đủ mặt vợ con.

... Tuyệt vọng, anh nhìn ra cửa sổ và nói: thì thôi, anh sẽ mang cây bồ đề về trồng. Nó là vật chứng cho những tháng ngày hạnh phúc. Anh sẽ giữ gìn nó như một kỷ vật sau cùng.

Tội nghiệp, giống bồ đề, nảy lên từ hạt nhỏ, nếu không sinh ra trong chùa, sẽ chịu phận mưa gió, gặp chỗ dừng sẽ neo mãi vào đó. Anh không cần phải mang nó về, mỗi khi nhớ mẹ con em thì trở lại. Cầu mong cho anh đừng làm khổ thêm ai nữa.

Cái cây không thể rứt ra được, nó đã ăn chặt vào tường.

9.3.10

Joanna Wang Let's start from here

Joanna Wang Let's start from here

Let's start from here

*Giving up
why should i
have come too far to forget
beautiful
just got lost
somewhere along the way
so much was missing when you went away

Chorus:
let's start from here
lose the past
change our minds
we don't need a finish line
let's take this chance
don't think to deep
all those promises we couldn't seem to keep
I don't care where we go
let's start from here

**Standing here
face to face
a finger on your lips
don't say a word
don't make a sound
silence around us now
even when you were gone I felt you everywhere

Chorus:...

I've never been the one to open up
but you've always been the voice within
the only one for my cold heart
Tạm dịch: namkts57

Hãy bắt đầu từ đây

Chẳng còn gì để tin nữa
sao em chẳng thể
đi thật xa để được quên
điều đẹp đẽ
mình vừa đánh mất
nơi nào đó dọc đường
quá nhiều mất mát khi anh bỏ đi

Chorus:
hãy bắt đầu từ đây
quên đi ngày cũ
hãy đổi đi cách nghĩ
ta chẳng cần đến một kết cục
Hãy nắm lấy dịp này
và đừng nghĩ sâu xa quá
Ta chẳng thể giữ được mọi lời hứa hẹn,
Em chẳng quan tâm, nơi ta sẽ tới
hãy bắt đầu từ đây

** Mình hãy đứng đây
mặt đối mặt
hãy đặt tay trên môi anh
và đừng nói gì cả
đừng gây tiếng động
chỉ có tĩnh lặng quanh ta lúc này
dù cho anh đã đi rồi, em vẫn thấy như
anh còn ở mọi nơi

Chorus: ...

Em chưa từng một lần mở lòng
nhưng anh luôn nghe được lời em
chỉ mình anh trong trái tim em giá lạnh

5.3.10

Lời từ biệt

Lời từ biệt
Nam Hoài (Nguyễn Hoài Nam)
Cô là người luôn phải đợi, và lúc nào cũng có thể bị trễ hẹn. Nhưng rồi anh vẫn đến, như cái giá phải trả cho sự chịu đựng của cô. Cô đã từng lo lắng và không muốn trở lại, nhưng vẫn gặp anh, vì không cưỡng nổi lời xin lỗi.
Chắc chắn không phải chỉ với tình yêu, người ta mới biết chịu mất mát. Thật khó để chống lại mình. Trước đó, không có gì làm thay đổi được cuộc sống của cô. Cô đã như có thể, cố gắng tránh cả một ánh nhìn. Dù sao, cô cũng có thích anh, nhưng muốn anh hiểu là giữa họ không thể có chuyện gì. Chỉ là đồng nghiệp, hoặc như bạn thân với nhau mà thôi.
Cô đã cố giữ gìn trong bao lâu rồi, để bỏ qua tất cả, đến với anh mà không còn suy tính điều gì nữa. Có đúng là cô đang có một tình yêu? Thật khó để nói. Nếu điều này làm cho cả anh và cô đều cảm thấy được vui, thì cũng là một cách xử tốt với nhau rồi, ít nhất là giữa hai người.
Không biết làm thế nào mà cô lại buông xuôi như vậy. Sau vài lần gặp riêng, cuối cùng thì cô cũng đã có một bất ngờ cho anh. Đó chính là lúc mà ở nhà, cô đã quá chán nản và không thể chịu đựng được hơn nữa. Cô cần thoát ra cái ngột ngạt thường ngày, cô cần thở, có thể không là anh thì cũng sẽ có một người khác, hiểu cô để cùng chia sẻ. Dù là ai, sau cùng thì rồi cũng sẽ phải chọn lấy một người. Không thể cứ phải sống khép mình, để tự làm khổ mãi như thế. Cô thiếu, và thực sự muốn có, nhưng đã không tìm thấy điểu mình cần trong một thời gian dài. Cô không có được sự chăm sóc, và chưa bao giờ được sống như mình muốn. Cô đã ngạc nhiên trong nhiều ngày sau đó, khi thấy anh thực sự hợp với cô. Cô cảm nhận được hơi ấm của anh trong cô, cho cô quên đi nỗi buồn đang phải chịu. Cô yên lòng là ít nhất cũng đã có một người bạn.
Dù sao, cô vẫn luôn có ý nghĩ là mình phải đi vay mượn điều gì của ai đó. Không muốn là kẻ phải ăn đồ thừa, nhưng thực thì cô đang như vậy. Cô đã không được xem như là người đàng hoàng, nhưng không phải đều là lỗi ở cô. Người ta tìm đến nhau chỉ vì thiếu cái điều mà mình không có. Những gì không thể cho thì đã cho. Mượn niềm vui của người, nhưng mình cũng bị mất đi nhiều thứ. Điều có được chẳng là bao, mà cái nguy chuyện sẽ bị lộ ra còn đáng ngại hơn.
… Nơi này đã từng chỉ có hai người. Họ đã không thực sự có nhiều thời gian bên nhau, và lần nào cũng như vậy. Tìm được một chỗ yên tĩnh mà lòng lại chẳng được yên chút nào. Cô thấy ngượng mỗi khi theo anh vào khách sạn. Khi người ta đòi giấy tờ của hai người, cô thấy mình như một kẻ phạm tội. Nhưng cô thích điều sẽ cảm thấy sau đó, ít ra cô có được một lúc sống cho mình. Cô thích cách để quên đi những điều không vui đang vây bám xung quanh. Với những gì đã làm, cô chưa từng tự hỏi phải nên thế nào, chỉ biết là đã có với nhau những giờ phút đam mê. Có cần phải biết mình đang là ai, khi mà đời luôn đáng chán như thế. Cô không cần điều gì khác ngay lúc đó, chỉ muốn kéo dài hơn khoảng thời gian bên nhau, để quên đi ông chồng đáng giận.
Nhưng điều cô muốn nhận được từ anh không phải chỉ có thế, cô không thật cần hẳn một người tình, mà muốn có cho mình một người bạn. Thật không may, đã không ai nhận được ngang nhau điều mà mình cần có ở người kia.
Cả hai đã giữ được nhau như vậy trong gần một năm, cho đến khi cô biết được một sự thật khác. Cô tưởng sẽ không khó khăn gì khi biết điều này, vì anh đã dối vợ thì cũng có thể làm vậy với mình, thế nhưng cô đã khóc. Anh chưa bao giờ coi cô là gì cả, dù chính cô cũng hiểu cuộc tình rồi cũng sẽ chẳng tới đâu. Miếng vá không làm cho cái áo rách mới lại. Chuyện vợ chưa bỏ anh là điều có thật, các con anh còn nhỏ, và chỉ anh mới là người có đủ tiền để nuôi chúng ăn học. Nhưng anh không chỉ có mình cô.
Cô nhìn thẳng anh, những gì nhận được thật trơ trẽn. Cô thấy gương mặt anh biến sắc, anh luôn là một kẻ hèn mà cô không thể nhớ mặt.
Anh thản nhiên, như kể chuyện của ai khác chứ không phải của mình:
- Chỉ là cuộc chơi mà không ai phải mất gì.
Cô nhìn anh ghê tởm, và nghĩ bụng:
- Anh đã không mất tiền khi đã ngủ với em. Thật buồn cho những ai phải thiếu thốn tình cảm, đi tìm điều chẳng có, rồi dối cả chính mình. Cô quay mặt vào tường, giấu đi những giọt nước mắt. Thực ra, cô còn trông là một ngày nào đó chồng mình sẽ nghĩ lại, từ bỏ và trở về. Gia đình và những đứa con còn chưa quay mặt lại với anh. Trách chồng không thể hiểu mình, nhưng có thực chỉ là lỗi của anh ấy. Như vừa được ra khỏi mộng, cô đã không còn muốn phí thời gian ở lại đây nữa. Hình ảnh bố hai đứa trẻ trong giây phút trở lại rõ ràng.
Không, cô sẽ không trách ai cả. Chỉ trách mình. Cô nằm yên, và để mặc cho những giọt nước mắt rơi trong bóng tối. Những ngón tay anh vẫn mải miết trên ngực cô.
- Em sao vậy.
Cô chỉ như một khúc gỗ, vô cảm. Trả cho nhau những tháng ngày tưởng yêu.
Đó là lần cuối họ gặp nhau. Lời từ biệt mà chỉ sau đó nhiều năm, anh mới hiểu.

2.3.10

Hélène Rollès - Dans ses grands yeux verts (1988)

Hélène Rollès Dans ses grands yeux verts (1988)
Dans ses grands yeux verts
Il y avait toujours pour moi
L'éclat d'un sourire narquois
Quand il daignait me regarder

C'était en hiver
Un jour où il faisait froid
Quand pour la première fois
Nos yeux se sont croisés

Dans ses grands yeux verts
J'ai compris en un instant
Que rien n'était comme avant
Que ma vie venait de changer

Dans ses grands yeux verts
J'ai aperçu le printemps
J'ai vu mes rêves d'enfant
Soudain réalisés

Toute une vie dans un sourire
Une petite fille vient de grandir

C'était en hiver
Je sais bien que plus jamais
Je ne pourrai oublier
ses yeux qui souriaient

Dans ses grands yeux verts
Il y avait toujours pour moi
L'éclat d'un sourire narquois
Quand il daignait me regarder

Dans ses grands yeux verts
Même s'il ne m'a rien dit
Le jour où il est parti
Une larme a coulé
Tạm dịch: namkts57

Trong đôi mắt màu xanh
luôn mở to
ánh lên một nụ cười ranh mãnh
mỗi khi người thoáng nhìn tôi.

Mùa đông đó
một ngày chớm lạnh
lần đầu
ánh mắt mình gặp nhau.

Trong đôi mắt màu xanh
tôi nhận ra ngay
điều khác hẳn trước
làm đời tôi đổi thay.

Đôi mắt màu xanh mở to
có cả mùa xuân trong đó.
cùng những giấc mơ thời thơ ấu
một lúc trở về.

Cuộc sống đầy ắp tiếng cười
cô bé tôi đang là người lớn.

Mùa đông đó
không bao giờ trở lại
chẳng thể quên
ánh mắt người cười.

Trong đôi mắt màu xanh
luôn mở to
ánh lên một nụ cười ranh mãnh
mỗi khi người thoáng nhìn tôi.

Đôi mắt màu xanh mở to
cả ngay khi người chẳng nói gì
Ngày mà người ra đi
nước mắt mãi rơi.

Today


Today
Nhạc và lời của Randy Sparks.
Thu âm bởi New Christy Minstrels, 1964 (#17); Trong phim "Advance to the Rear"
.
John Denver và Catherine McKinnon đã hát bài này rất tuyệt, nhưng tôi vẫn thích nghe Felicia Wong.
Today while the blossoms still cling to the vine,
I'll taste your strawberries, I'll drink your sweet wine;
A million tomorrows shall all pass away
Ere I forget all the joy that is mine today.

I'll be a dandy and I'll be a rover,
You'll know who I am by the song that I sing.
I'll feast at your table, I'll sleep in your clover,
Who cares what tomorrow may bring.

Today while the blossoms still cling to the vine,
I'll taste your strawberries, I'll drink your sweet wine;
A million tomorrows shall all pass away
Ere I forget all the joy that is mine today.

I can't be contented with yesterday's glories,
I can't live on promises winter to spring.
Today is my moment and now is my story --
I'll laugh and I'll cry and I'll sing.

Today while the blossoms still cling to the vine,
I'll taste your strawberries, I'll drink your sweet wine;
A million tomorrows shall all pass away
Ere I forget all the joy that is mine today.
Tạm dịch: namkts57
Hôm nay, khi nụ hoa vẫn còn bám trên cành nho,
Anh sẽ nếm vị dâu tây cùng rượu nồng nơi em;
Triệu ngày tới rồi cũng sẽ qua
Và quên hết những niềm vui đang có.

Anh sẽ là công tử và cũng là một tên cướp,
Em sẽ biết anh là ai từ những lời ca của anh.
Anh sẽ dùng cơm bên em, và ngủ một giấc an lành,
Chẳng cần biết điều gì ngày mai sẽ tới.

Hôm nay, khi nụ hoa vẫn còn bám trên cành nho,
Anh sẽ nếm vị dâu tây cùng rượu nồng nơi em;
Triệu ngày tới rồi cũng sẽ qua
Và quên hết những niềm vui hôm nay.

Anh chẳng vừa lòng với chuyện vui cũ,
Cũng chẳng thể sống mãi với lời hẹn ước .
Hôm nay là thời khắc của anh và giờ là chuyện tình đời ta
Anh sẽ khóc cười và anh sẽ hát.

Hôm nay, khi nụ hoa vẫn còn bám trên cành nho,
Anh sẽ nếm vị dâu tây cùng rượu nồng nơi em;
Triệu ngày tới rồi cũng sẽ qua
Và quên hết những niềm vui hôm nay.
Related Posts with Thumbnails