nguyetthuc | 24 October,2008 21:15
đong đưa trên võng cuộc đời
hai đầu giăng mắc nửa vời hư không
ầu ơ tay bế tay bồng
đưa nhau quặn thắt qua vòng tử sinh
cõi riêng phơi phóng cuộc tình
áo phong trần cởi cho mình với ta
buồn vui một cuộc phong ba
ái ân rồi cũng vơi qua tháng ngày
đong đưa ngày tháng mệt nhoài...
hai đầu giăng mắc nửa vời hư không
ầu ơ tay bế tay bồng
đưa nhau quặn thắt qua vòng tử sinh
cõi riêng phơi phóng cuộc tình
áo phong trần cởi cho mình với ta
buồn vui một cuộc phong ba
ái ân rồi cũng vơi qua tháng ngày
đong đưa ngày tháng mệt nhoài...
(Thơ Âu Nguyệt Thu)
_________________________________________________________________________________________
Phơi mình trần trụi với mình, sống hết tình trong cái cõi riêng. Để rồi một tay bế bồng, chống chèo qua bao cái khó của đời.
Bấu víu vào nơi không có chỗ để bấu víu. Một đời đong đưa, đủ mọi buồn vui giữa cái cõi hư không chống chếnh, có mà không có. Rồi cũng qua, những tháng ngày ái ân như thế, mệt nhoài, ta còn mãi đong đưa đến chung cuộc, vì vẫn còn bị treo ở hai cái đầu đời chông chênh ấy. Thật tuyệt.
Chị luôn có cái nhìn thật lạ, giọng thơ lại xưa, như đọc một bài thơ nôm vậy.
Chị luôn có cái nhìn thật lạ, giọng thơ lại xưa, như đọc một bài thơ nôm vậy.
HOÀI NAM thân mến.
Trả lờiXóaMình vừa bị ngã võng cách đây 3 hôm. Đọc "NGÀY THÁNG ĐONG ĐƯA" vận vào hay quá! Mình đọc xong, Vỗ đùi đánh "dét": CHÀ CHÀ ÂU NGUYỆT THU! GIÀ MÀ BỊ NGÃ THÌ ĐAU LÂU LÁM. Có nói cũng ko ai tin là đau thé! thế có đau ko chứ!!!
Chúc HN và Tác giả ÂU NGUYỆT THU KHOẺ VUI, CÓ NHIỀU TÁC PHẨM HAY.
Em nghe anh lại bị té, cũng lo, nhưng anh còn viết được thì lại mừng, tức là không sao. Bài thơ này của chị Thu rất lạ, và đúng với nhiều thân phận, em rất thích. Kính chúc anh luôn vui khỏe.
Trả lờiXóa