Phác thảo 1_20/2009
|
Những chiếc lá rời cành,
như chưa bao giờ buồn thế. Gió còn đẫm những giấc mơ, cũng đành dứt lòng mà đi. Người đã mang mình, đem cho ai rồi Nên không còn là bầu trời của em nữa. Giá mà ta được ngốc hơn một chút Thì đã ngẩn ngơ cùng người một giấc say. |
Lời họa của chị ngocyen Ngọc Yến: | |
Không hiểu là thơ hay nhạc Đọc lên nghe lòng ngất ngây Bao lần ước mình được "ngốc" Chung đôi trong giấc mộng dài... | |
Lời họa của chị ailien Ái Liên: | |
Xao xác lá vàng rơi Xốn xang lòng cô phụ Trời thu man mác nhớ! Gió gợn tái tê lòng... |
LÃO NÔNG TRI ĐIỀN
10 năm trước
có những điều qua đi, để rồi ta tiếc nuối, để thảng thốt kêu lên:"giá mà..."
Trả lờiXóa"...Giá mà ta
được ngốc hơn một chút
Thì đã ngẩn ngơ
cùng người
một giấc say..."
Đọc câu đầu tiên của bác "những chiếc lá rời cành..." cháu nhớ tới bài thơ "УЛЕТЕЛИ ЛИСТЬЯ" của Николай Рубцов. Bài thơ này cháu dịch cũng đã lâu, nay chép lại tặng bác. Cảm ơn bác đã ghé thăm blog của cháu. Chúc bác luôn khỏe.
Улетели листья
с тополей -
Повторилась в мире неизбежность...
Не жалей ты листья, не жалей,
А жалей любовь мою и нежность!
Пусть деревья голые стоят,
Не кляни ты шумные метели!
Разве в этом кто-то виноват,
Что с деревьев листья
улетели?
Bay rồi những chiếc lá
(Nikolai Rubsôv)
Bay rồi những chiếc lá
Rời khỏi mấy hàng dương
Điều hiển nhiên lặp lại…
Xin anh đừng tiếc thương
Hãy thương tiếc tình em!
Mặc cho cây trơ trụi
Cơn bão tuyết dữ dội
Đừng nguyền rủa nhe anh!
Lẽ nào người có lỗi
Khi chiếc lá lìa cành?