Nguyễn Hoài Nam
|
Đời thừa ra bận rộn
một góc riêng khó tìm.
Đi xa về vẫn ghé
lâu rồi còn nhớ tên.
Nơi sông dài ra biển
trời ít nắng nhiều mưa.
Mưa rơi hoài chẳng đủ
bao nhiêu mới là vừa.
Em vẫn về nơi ấy
dối lòng còn nhớ thương,
môi chỉ dám nói thầm
rằng yêu anh thật đấy.
Trái tim chỉ có một
nhiều đâu để chia đều.
Ai ở trong gương ấy
khóe nhìn một nếp nhăn.
|
Chốn cũ người xưa ,nghe thật cảm động.
Trả lờiXóa"Đời quá bạc,mà người nghệ sĩ.
Cứ mơ hoài những kỉ niệm xưa.
Ta lặng lẽ trước mầu xanh biển
Quên cả mình đứng trước gió mưa"
Buồn quá phải không? Làm sao tạo được ngôi nhà hạnh phúc cho đời. Chúc Nam khoẻ luôn